Đường Trường Sơn xe anh qua
Friday, December 30, 2016
Tôi vẫn nhớ như in cảm xúc của mình khi đặt bút viết ca khúc "Bài ca Đường 9 chiến thắng" và "Đường Trường Sơn xe anh qua" ở ngay mặt trận Đường 9.
Đường in dấu chân em. Đường Trường Sơn yêu biết mấy. Khi miền Nam sáng trong lòng anh.
Vang giọng hát em ngân xa. Tuổi thanh xuân đến với núi rừng. Dù bom rơi mưa giông nắng lửa. Vượt hiểm nguy em băng băng qua. Mở đường xe anh ra tiền tuyến. Anh qua bao núi cao. Anh qua bao dốc đèo. Đường anh đi mang tình em Như tình quê hương nâng bước ta đi. Đường in trong tim anh.
Có một lần, sau khi bài hát ra đời, vào khoảng 2 giờ sáng có một đồng chí phụ trách Binh trạm 14 đưa tôi ra cua chữ A (Đường 20 còn gọi là đường Quyết Thắng hay còn gọi là đường Hồ Chí Minh) và nói với tôi: "Đây là một Ăngco của Việt Nam", tôi hiểu ý anh muốn nói rằng đây là một kỳ quan thiên nhiên trên con đường này.
Đường em ghi chiến công lẫy lừng.
Tràn niềm tin trong muôn gian lao,
Đường tiền phương xe anh thẳng tới. Sao lung linh khắp trời,
Trong giây lát yên lặng, tôi hỏi lại: "Anh có thể cho tôi biết, có bao nhiêu đồng chí đã hy sinh ở cung đường này?". Anh trả lời tôi: "Để chuẩn bị cho trận đánh Đường 9, trong một tháng, một tiểu đoàn Công binh đã hy sinh". Anh quay lại hỏi tôi: "Trận đánh ác liệt hy sinh như vậy mà âm nhạc bài ca đường 9 lại viết như một khúc hoan ca như thế là vì sao?". Tôi bảo: "Tôi đứng về phía nhân dân để ca ngợi chiến thắng, tôi không mô tả trận đánh.
Còn về bài hát "Đường Trường Sơn xe anh qua" khi về đến Hà Nội ít tháng tôi nhận được thư của một cô thanh niên xung phong có đoạn viết: "Đêm nay 200 chúng em đi họp về, nghe "Đường Trường Sơn xe anh qua" không biết có phải nhạc sĩ viết về chúng em không?". Theo địa chỉ hòm thư tôi gửi thư trả lời họ và vài tháng sau tôi nhận được tin cả đại đội thanh niên đã hy sinh...
- Một buổi tối năm 1977, như thường lệ, tôi lấy sách ra đọc, nhưng đọc mãi mà không thấy chữ đâu, chỉ nghe đâu đó trong vô thức nhạc điệu và rồi những giai điệu ca từ cứ thế ào ạt tuôn trào: "Những bông hoa trong vườn Bác/ Tỏa ngát hương mang tình yêu mênh mông của Người…". Nói ra thì nhiều người không tin, nhưng tôi không lý giải nổi điều kỳ lạ này.
Khi tôi cảm thấy việc viết một ca khúc về Bác hình như không thể thực hiện được thì bài hát lại ra đời. Ca khúc được viết hai lời chỉ trong một tiếng đồng hồ. Có lẽ, đó là rất nhiều suy nghĩ, tình cảm kính yêu của tôi đối với Hồ Chủ tịch đã được dồn nén từ lâu, để một ngày trở thành giai điệu.
Sau này cũng đã có người hỏi cảm tưởng của tôi về bài hát "Những bông hoa trong vườn Bác", tôi nói, đơn giản thôi, tôi nghĩ Bác Hồ là người trồng hoa vĩ đại, mỗi chúng ta hãy là một bông hoa đẹp trong vườn hoa Bác trồng, hãy làm đẹp, làm giàu cho quê hương, cho Tổ quốc yêu quý của chúng ta.
Hồng Liên & top ca nữ_ Đường Trường Sơn xe anh qua
Giữa pháo sáng với đạn bom.
Như người chiến sĩ xông pha, Em hộ tống xe anh qua.
- Để có được ca khúc về thanh niên, năm 1970, TW Đoàn Thanh niên Lao động Việt Nam phát động phong trào sáng tác ca khúc cho thanh niên, nhân dịp chuẩn bị kỷ niệm 40 năm thành lập Đoàn. Tôi nhớ, vào thời điểm ấy cuộc kháng chiến chống Mỹ cứu nước bước vào giai đoạn ác liệt nhất.
Tất cả các loại hình nghệ thuật trong đó có âm nhạc đều tập trung phản ánh đề tài này. Đó cũng chính là lý do tại sao tôi không hề biết đến cuộc vận động. Lúc biết ra thì thời gian còn quá ngắn, nhưng người bạn của tôi công tác tại TW Đoàn thì cứ nhất mực: "Anh đã có nhiều đóng góp cho tuổi trẻ kể từ khi viết "Giải phóng quân ta ra đi", "Tiến về Khe Sanh"... lúc này TW Đoàn và thanh niên Việt Nam đang cần anh".
Câu nói đó làm tôi suy nghĩ mãi và cuối cùng quyết định tham gia. Tôi hỏi bạn: Đoàn thanh niên hiện đang cần gì, thì được trả lời: Không phải Đoàn thanh niên cần mà chính là đất nước, là thanh niên đang cần các nhạc sĩ sáng tác ca khúc động viên họ tiến lên hoàn thành nhiệm vụ giải phóng Tổ quốc, xây dựng thành công chủ nghĩa xã hội... xứng đáng với truyền thống của Đoàn. Vậy là trong 3 tiếng đồng hồ, tôi viết liền một mạch 3 lời của bài hát. Ngay sau khi ra đời, tác phẩm đã được dàn dựng và trình bày bởi 500 học sinh, sinh viên trong lễ kỷ niệm 40 năm Ngày thành lập Đoàn (26-3-1971).
Ơi cô gái Trường Sơn
Bao đêm em đi mở đường cho từng chuyến xe anh qua,
Vang giọng hát em ngân xa.
- Tôi quan niệm rằng, không có gì là cảm xúc cụ thể, đo đếm ở cung bậc mà chỉ còn lại những điều người ta cảm nhận trước cuộc sống hiện hữu và không hiện hữu những âm thanh không biết từ đâu ùa vào tràn ngập trong anh mạnh mẽ và dịu dàng để còn lại và không còn lại những gì mà người ta cứ miệt mài suốt một chặng đường đời.
Trong kháng chiến, nhạc sĩ là người ghi chép lại hiện thực sống giàu cảm xúc hình ảnh của cuộc kháng chiến đầy gian khó và hy sinh của quân và dân trong cả nước ta trong sự nghiệp kháng chiến giữ nước, trong hòa bình, dựng xây thì lao vào đời sống để tìm cái hay cái đẹp của cuộc sống, để đối tượng được phản ánh người ta thấy có mình trong đó. Tôi là người lữ hành không mệt mỏi trên con đường vô tận tìm cái hay, cái đẹp, tìm về chính mình trong cõi sâu thẳm của tâm thức thanh âm.
Trần Hoàng Thiên Kim
Baicadicungnamthang.net
Tags:
Việt Nam
Comments[ 0 ]
Post a Comment